Ẩn sâu trong tiếng tí tách rơi

Thật kì lạ...
Những lời tâm sự cùng cơn mưa này sao khiến tôi thật xao xuyến. "Ẩn sâu trong tiếng tí tách rơi" có điều gì tuyệt đến thế?
"Những tiếng lộp độp trên mái nhà báo hiệu mùa hè đang đến rồi đấy.
Đêm qua mưa to lắm! Lâu rồi con nhỏ mới có cái cảm giác nằm trong đêm mà hóng nghe tiếng mưa ngoài kia. Cũng đã lâu lắm rồi nó mới nằm nghe những suy nghĩ trải lòng của bản thân mình. Cảm giác nhẹ nhàng ru trái tim quay về giấc yên bình tuổi thơ.


Ngày xưa có những đêm lạnh và mưa, con nhỏ nằm rúc vào người mẹ như một con chó con, vòng tay ôm lấy mẹ như ôm hết cả những ấm áp yêu thương gia đình. Hồi ấy, con bé cứ vô tư, hồn nhiên như những cơn mưa, ngày mai ra sao nó không hay biết, gió sẽ đưa nó về đâu nó chẳng quan tâm nhiều. Điều duy nhất nó nghĩ đến là cảm giác hạnh phúc tuyệt vời mà sau này thật khó để tìm lại thêm một lần nữa.
Bao mùa mưa đi qua, bao nhiêu kỉ niệm đong đầy. Con bé ngày xưa đã trưởng thành, nó – một mình - đón những cơn mưa trong thành phố xa lạ. Rời xa vòng tay bố mẹ, con bé hăm hở bước đi trên con đường phía trước. Nó mệt mỏi lắm vì những bão táp, mưa giông đôi khi dội xuống cuộc đời. Những buồn phiền cứ thế chất chứa tựa những áng mây đen, đợi đến khi mây thật nặng thật dày là lập tức hóa thành nước mắt ào ào rơi xuống.


Nó tưởng đến thành phố này là nó đã đi xa quá khứ, nhưng chính những cơn mưa rào mùa hạ tìm đến lại nhắc nhở tâm hồn nó phải trở về với ngày xưa. Mưa cuốn đi những mệt mỏi, mưa tưới đẫm những mảnh vườn khô héo trong tâm khảm. Và nó nhận ra nó vẫn là cô bé của ngày xưa, trong sáng và thật nhiều thương yêu.
Cô bé thầm cảm ơn những cơn mưa đã không bỏ rơi mình. Mưa vẫn đến nhắc nhở về tuổi thơ, mưa làm nảy mầm hạt giống tâm hồn, mưa trao gởi những yêu thương”
Cũng một ngày mưa, tôi vô tình đọc được những dòng tâm sự đáng yêu này. Giống như bạn ấy, cơn mưa trao cho tôi những cảm giác rất đặc biệt, đánh thức vùng kí ức tuổi thơ chôn sâu.
Khi tôi sống giữa guồng quay công việc hối hả, tôi thấy mình cứ đơ ra như một cái máy, không mảy may những rung động, xúc cảm. Tôi biết mình ngày một lớn lên, nhưng lại nhận ra vị trí về mình trong thế giới này dường như thu nhỏ lại như một hạt mưa trong cơn mưa vậy. Bởi vì khi lớn lên tâm hồn tôi không còn đủ bao la để ôm trọn cuộc sống, để coi mình không khác gì vũ trụ, mặt đất. Những khi ấy tôi nhớ và thèm trở về với ngày xưa thật nhiều.


Thế rồi, bạn mưa – người bạn cũ chạy tới đưa tôi quay về. Nụ cười thơ dại vang lên tự đáy lòng, reo vui như những cơn mưa ngoài cửa sổ. Tôi thấy mình tan học, đầu trần đi dưới mưa với chúng bạn; tôi thấy mình ngồi sau xe bố, chui trong tà áo mưa mỏng, hai tay ôm chặt lưng bố rồi vểnh tai nghe tiếng nhạc mưa hòa vào tiếng xe cộ bên đường. Ẩn sâu trong tiếng tí tách rơi có gì mà đẹp đến thế!
Vô thức tôi chợt nhớ về câu nói trong một cuốn truyện yêu thích: “Thanh xuân tựa cơn mưa rào – Dù bị cảm lạnh ta vẫn muốn được tắm cơn mưa ấy thêm một lần nữa”.

Người viết: Nguyễn Thị Hồng Ngọc – K2TDST  - HV Tài Chính
Biên tập: Ngân Hà                                
wlike.vn                                      

SHARE

About Unknown

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét